Ngay sau đó, Giang mua vé tàu về nhà, nghỉ việc, không đoái hoài gì đến người vợ đang mang thai. Biết sai, Bội khổ sở níu kéo. Nghĩ đến Bội từng từ bỏ mọi thứ vì mình, Giang cũng không nỡ bỏ. Anh ta nói tha thứ cho vợ, nhưng trong lòng vẫn canh cánh chuyện bị phản bội. (Ảnh: FB Phòng Thú Tội) "Tiểu tam" thường xuyên khoe với bạn được đi chơi cùng chồng nhà người ta. (Ảnh: FB Phòng Thú Tội) Đáng nói thời điểm mẹ chồng mới về nước được 2 tuần, bà đã cùng với con trai và cô nàng "tiểu tam" đi du lịch vui vẻ. Truyện Người tôi yêu - Minh Khai Dạ Hợp. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. nhìn dao trái cây trong tay Hứa Đường một cái, lại không nói gì, xoay người sãi bước rời đi. Hơi thở Chu Hiểm cách xa, lúc này Hứa Đường mất Trên mặt của Cố Thiệu không hề có biểu cảm gì cho đến khi thấy Trương Hữu Phúc cứ nhìn chằm chằm Lâm Tích, sắc mặt của ông mới lạnh xuống."Không phải." Cố Thiệu nói."Nhưng đúng là mục đích tôi đến đây hôm nay có liên quan đến Trương Thúy.""A, vậy mời cậu vào trong." Trương Hữu Phúc không Chương 3: Đi cùng tôi. Khương Tư Điềm đoán những người trong góc phòng có thể làm việc đặc thù nhưng trong lời nói của cô ấy toàn những tính từ không chắc chắn như "Có lẽ" "hình như" cho nên Mạnh Trì không hoàn toàn tin tưởng lần này. Lúc này khi chính tay nghe thấy lời Anh ấy yêu tôi đến độ, nếu nửa đêm mà tôi nói muốn ăn một món gì đó, anh ấy lập tức đi tìm mua và mang đến cho tôi. Sau khi tốt nghiệp đại học, chúng tôi ở lại thành phố lập nghiệp. 5 năm lăn lộn đủ công việc kinh doanh, cuối cùng chúng tôi đã có thể cùng nhau RKiBZ. TẠI SAO TÔI CẦN XƯNG TỘI người thường thắc mắc tại sao các tín hữu Công giáo lại phải đi xưng tội? Hằng năm ít là một lần, mỗi con chiên đượ... TẠI SAO TÔI CẦN XƯNG TỘIngười thường thắc mắc tại sao các tín hữu Công giáo lại phải đi xưng tội? Hằng năm ít là một lần, mỗi con chiên được mời gọi đến với tòa giải tội để đón nhận ơn tha thứ của Thiên Chúa. Đó không chỉ là lời khuyên cần thiết của Hội thánh mà còn là cơ hội cho những ai muốn giao hòa với Thiên Chúa và với anh em. Là tội nhân, có khi tôi ngại chạy đến với cha sở để nhận ơn tha thứ của Chúa. Không ít lần tôi lười đi xưng tội vì mặc cảm tội lỗi, vì ngại ngùng lười biếng; phần khác vì tôi nghĩ xưng tội rồi lại phạm tội, hoặc tôi chờ dịp thuận tiện mới xưng. Và hằng loạt lý do khiến tâm hồn tội nhân cứ xa cách lòng thương xót vô bờ của Chúa. Khi nghe ĐGH Phanxicô chia sẻ kinh nghiệm của ngài về Bí Tích Hòa giải, tôi thêm lòng yêu mến Bí tích này hơn. Ngài nói “Lòng thương xót của Thiên Chúa rất thực tế và chúng ta được gọi mời đích thân trải nghiệm. Khi cha mười bảy tuổi, lòng thương xót Chúa đã xảy ra vào một ngày khi cha đi ra ngoài với vài người bạn, cha quyết định dừng lại để vào nhà thờ trước đã. Cha gặp một linh mục, người đã gợi cho cha niềm tin tưởng lớn lao, và cha thấy ước mong mở lòng mình trong bí tích Hòa Giải. Lần gặp gỡ đó đã thay đổi đời cha! Cha khám phá ra rằng khi chúng ta mở lòng mình với lòng khiêm tốn và trong sáng, chúng ta có thể chiêm ngưỡng lòng thương xót của Chúa trong một cách thức rất cụ thể. Cha chắc chắn rằng trong con người của vị linh mục đó, Thiên Chúa đã sẵn sàng chờ đợi cha từ trước khi cha bước vào nhà thờ đó. Chúng ta tiếp tục kiếm tìm Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa vẫn ở đó trước chúng ta, Ngài luôn đi tìm chúng ta, và Ngài thấy chúng ta trước. Có lẽ một trong chúng con cảm thấy điều gì đó nặng nề nơi cõi lòng của chúng con. Chúng con đang nghĩ Tôi đã làm điều này, tôi đã làm điều kia….Đừng sợ! Thiên Chúa đang chờ đợi chúng con! Thiên Chúa là Cha, và Ngài luôn chờ đợi chúng ta! Thật tuyệt vời biết bao khi cảm nhận được cái ôm đầy lòng thương xót của người Cha trong bí tích Hòa Giải, để khám phá ra rằng tòa giải tội là nơi của lòng thương xót, và để cho chính chúng ta được chạm đến bởi tình yêu xót thương của Thiên Chúa, là Đấng hằng tha thứ cho chúng ta!” Không chỉ Đức Giáo Hoàng mà tất cả những ai chạy đến xin ơn tha thứ, Thiên Chúa không hề ngoảnh mặt làm ngơ. Ngược lại, Thiên Chúa luôn đón chờ từng hối nhân ăn năn hối lỗi. Do đó, trước khi đến với Bí tích hòa giải, tôi được mời gọi lắng đọng tâm hồn để xét mình. Một mình tôi với Chúa trước những tội khiến tôi xa cách Thiên Chúa và anh em. Trong tòa giải tội, tôi có thể nói mình là ai để vị linh mục có thể giúp tôi nhiều hơn. Rồi tôi xưng thú mọi tội tôi phạm từ lần xưng trước cho tới bây giờ. Dĩ nhiên tội lỗi luôn là những chọn lựa xấu xa của tôi vốn chống lại Thiên Chúa. Khi xưng tội, tôi tin rằng lời xưng thú chân thành lại trở nên “bài thánh ca” dâng về Thiên Chúa. Bởi không chỉ tội nhân vui mừng vì được sạch tội mà chính Thiên Chúa cũng hạnh phúc chào đón đứa con hoang đàng trở về. Tôi trở về nhưng rồi lại muốn đi hoang. Một vài tội tôi cứ phạm hoài có khi khiến tôi thất vọng chán chường. Nhưng Lòng thương xót của Chúa không cho phép tôi bỏ cuộc. Ngài muốn tôi đến với tòa giải tội vốn là nơi để chữa lành. Giống như vết thương thể lý, vết thương thiêng liêng cũng cần thời gian và ân sủng để khỏi hẳn. Do đó, quan trọng biết bao khi tội nhân kể cho cha giải tội nghe những vết thương lòng của mình để ngài biết mà hướng dẫn. Bạn có ngại kể tội cho cha giải tội không? Ước gì chúng ta vượt lên sự ngại ngùng ấy. Vả lại ngài đã lắng nghe nhiều tội nhân với cùng những triệu chứng như ta. Mong sao ai cũng tin tưởng nơi ngài để xưng thú và lắng nghe lời khuyên bảo của ngài. Rồi khi nhận lãnh ơn tha thứ chữa lành của Chúa, ai cũng ra về được bình an với hy vọng tin yêu Chúa thật nhiều. Lạy Chúa Giêsu, Ngài thừa biết những tội lỗi của chúng con. Ngài ưa thích chúng con năng chạy đến với Bí tích hòa giải để xứng thú với lòng đơn sơ chân thành. Khi chúng con kể tội của mình, ước gì chúng con cũng mang tâm tình của người bị treo trên thập giá, chết đi cho tội của chính mình. Nhờ vậy, chúng con được ơn tha thứ và phục sinh của Thiên Chúa. Nơi tòa giải tội, xin cho chúng con nhận ra tình yêu của Chúa luôn mạnh hơn tội lỗi của chúng. Nhờ đó, chúng con có thể làm mới lại mối tương quan với Thiên Chúa vốn là Đấng giàu lòng thương xót và luôn thứ Giuse Phạm Đình Ngọc, Sj Các em có thể tự hỏi tại sao các em được dạy phải thú nhận tội lỗi với vị giám trợ hoặc chủ tịch chi nhánh của mình khi các em đã phạm tội nghiêm trọng. Các em có thể tự nói “Sự hối cải không phải là một điều riêng tư giữa tôi và Chúa sao? Nếu tôi ngừng không làm hành vi sai trái của mình nữa và đã thú nhận điều đó với Thượng Đế thì tại sao tôi cần phải nói chuyện với vị giám trợ của tôi?” Hình Ảnh Hình ảnh do Christina Smith minh họa Tại sao Phải Là Các Vị Giám Trợ chứ Không Phải là Một Người Nào Khác? Nhiều thiếu niên thiếu nữ cảm thấy thoải mái hơn khi thú nhận những lỗi lầm của mình với cha mẹ hay những người lãnh đạo của giới trẻ. Mặc dù cha mẹ và những người lãnh đạo của các em có thể giúp đỡ và đưa ra lời khuyên bảo cần thiết nhưng Chúa đã phán rằng vị giám trợ là một vị phán quan thông thường ở Y Sơ Ra Ên xin xem GLGƯ 10772, 74. Ông có trách nhiệm để xác định sự xứng đáng của các tín hữu trong tiểu giáo khu của ông. Qua sự sắc phong và cuộc sống ngay chính, vị giám trợ được quyền mặc khải từ Đức Thánh Linh về các tín hữu trong tiểu giáo khu của ông, kể cả các em. Vị giám trợ có thể giúp các em qua tiến trình hối cải trong những cách mà cha mẹ hoặc những người lãnh đạo khác của các em không thể cung ứng được. Nếu tội lỗi đủ nghiêm trọng, thì ông có thể xác định rằng các đặc ân của các em trong Giáo Hội nên bị giới hạn. Ví dụ, là một phần của tiến trình hối cải của các em, ông có thể yêu cầu các em không dự phần Tiệc Thánh hoặc sử dụng chức tư tế trong một thời gian. Ông sẽ làm việc với các em và xác định khi nào thì các em được xứng đáng một lần nữa để tiếp tục các sinh hoạt thiêng liêng đó. Vị giám trợ của các em sẽ khuyên bảo các em về những việc phải làm để củng cố khả năng của các em nhằm chống lại sự cám dỗ. Ông có thể khuyến khích các em nghiên cứu một đề tài giáo lý, như sự hối cải, và rồi chia sẻ với ông điều các em đã học được. Ông có thể yêu cầu các em đến gặp ông mỗi tuần để báo cáo tình trạng của các em như thế nào trong việc tự loại bỏ mình khỏi những tình huống cám dỗ. Tôi Nên Nói Chuyện với Giám Trợ Vào Lúc Nào? Các em có thể nghĩ “Tất cả những điều đó nghe hay lắm, nhưng làm thế nào tôi có thể biết rằng những gì tôi đã làm là đủ nghiêm trọng để tôi cần phải nói chuyện với vị giám trợ?” Câu trả lời ngắn “Lương tâm của các em sẽ cho các em biết.” Khi nào các em cảm thấy lương tâm cắn rứt, thì hãy hành động ngay lập tức xin xem An Ma 3431–34. Vua Bên Gia Min đã dạy về sự hối cải “Tôi không thể kể hết tất cả những điều mà bởi đó các người có thể phạm tội được; vì có nhiều đường lối và nhiều cách thức khác nhau, nhiều đến đỗi tôi không thể đếm được” Mô Si A 429. Vì vậy, thay vì đưa ra một bản liệt kê chi tiết những điều các em phải thú nhận với vị giám trợ của mình, thì tôi xin chia sẻ một số nguyên tắc sẽ giúp các em đưa ra quyết định đó. Tôi Cần Phải Thú Nhận Điều Gì? Tôi biết rằng các em đã cố gắng để vâng lời, nhưng có lẽ các em đã phạm phải một số lỗi lầm —thậm chí một số lỗi lầm nghiêm trọng nữa. Hầu hết các lỗi lầm mà người ta phạm phải có thể được giải quyết qua lời cầu nguyện cá nhân và sự hối cải chân thành. Một số lỗi lầm, nhất là những lỗi lầm về sự vô luân, đòi hỏi phải thú tội với vị giám trợ trước khi các em có thể nhận được sự tha thứ của Chúa. Khi nghĩ về những lỗi lầm mình đã làm, các em có thể cảm thấy có tội, không an tâm, không vui vẻ, hoặc thậm chí còn đau khổ nữa. Nếu đang trải qua bất cứ những cảm nghĩ nào như thế, thì có lẽ các em cần phải nói chuyện với vị giám trợ của mình về những lỗi lầm đó. Đừng cố gắng để bào chữa cho mình hoặc hợp lý hóa tội lỗi của mình. Các em có thể nghĩ “Thật là quá ngượng ngùng để nói với vị giám trợ điều tôi đã làm. Ông ta nghĩ rằng tôi là một người tốt hơn thế. Ông ta sẽ sửng sốt nếu tôi nói cho ông ta biết điều tôi đã làm. Ông ta sẽ không thích tôi nữa.” Tôi hứa với các em là ông sẽ không kết án các em đâu. Là một tôi tớ của Chúa, ông sẽ nhân từ và thông cảm khi ông lắng nghe các em. Sau đó, ông sẽ giúp các em trải qua tiến trình hối cải. Ông là sứ giả với lòng thương xót của Chúa để giúp các em trở nên trong sạch nhờ vào Sự Chuộc Tội của Chúa Giê Su Ky Tô. Chúa đã phán “Này, kẻ nào biết hối cải những tội lỗi của mình, thì kẻ đó sẽ được tha thứ, và ta, là Chúa, sẽ không còn nhớ tới những tội lỗi đó nữa.” “Qua cách thức này, các ngươi có thể biết được một người có hối cải tội lỗi của mình không—này, kẻ đó sẽ thú tội và từ bỏ những tội lỗi đó” GLGƯ 5842–43. Khi các em thú nhận và từ bỏ tội lỗi của mình thì Chúa sẽ tha thứ cho các em. Các em sẽ không phải giải trình với Ngài về các tội lỗi khi đến lúc các em được phán xét. Nếu Tôi Không Thú Tội thì Sao? Đôi khi một người sẽ ngừng làm điều sai nhưng không bao giờ thú nhận với vị giám trợ của mình, khi cần. Do đó người ấy một mình tiếp tục mang gánh nặng tội lỗi, thay vì để cho Đấng Cứu Rỗi cất đi gánh nặng ấy. Tôi xin đưa ra một ví dụ. Một buổi tối cách đây một vài năm, tôi đã phỏng vấn những người lớn để gia hạn giấy giới thiệu đi đền thờ của họ. Một phụ nữ trung niên đến gặp tôi cho cuộc phỏng vấn của chị. Chị đã kết hôn trong đền thờ và suốt đời tích cực hoạt động trong Giáo Hội. Tôi cảm thấy một nỗi buồn sâu thẳm trong tâm hồn của chị. Trong khi diễn ra cuộc phỏng vấn, tôi nhận được một ấn tượng thuộc linh. Tôi nói với chị ấy “Thưa chị, tôi có ấn tượng rằng chị đã phạm một lỗi lầm nghiêm trọng khi còn là một thiếu nữ mà chị đã không thú nhận với một vị lãnh đạo chức tư tế. Chị có sẵn sàng để nói cho tôi biết về điều đó không?” Chị lập tức bắt đầu khóc. Chị ấy nói với tôi rằng quả thật như vậy, nhưng chị luôn luôn cảm thấy quá ngượng ngùng để thú tội với một vị giám trợ. Trong khi thú nhận điều mình đã làm, chị chia sẻ đầy đủ chi tiết cho tôi để xác định sự xứng đáng của chị. Lời thú tội của chị với một vị lãnh đạo chức tư tế đánh dấu sự kết thúc tiến trình hối cải của chị thay vì là sự khởi đầu. Chị đã mang gánh nặng và nỗi buồn của tội lỗi đó một cách không cần thiết trong hơn 30 năm. Vì chị ấy đã hoàn thành bước cuối cùng của sự hối cải nên tội lỗi của chị đã được tẩy sạch. Thỉnh thoảng tôi vẫn thường thấy chị ấy sau buổi tối phỏng vấn đó. Vẻ mặt của chị trở nên sáng ngời, và chị trông vui vẻ. Tôi muốn các em biết rằng tôi không nhớ tên của chị ấy. Chúa có thể loại bỏ những ký ức như vậy từ các giám trợ. Điều tôi nhớ là qua lời thú tội với vị lãnh đạo chức tư tế của chị, một phụ nữ trung niên đã được giải thoát khỏi cảm giác tội lỗi mà chị đã mang trong quá nhiều năm. Xin đừng mắc phải lỗi lầm đó. Nếu các em có cảm nghĩ tội lỗi nhưng không chắc chắn là các em cần phải thú nhận với vị giám trợ không, thì hãy đi gặp ông. Hãy để ông giúp đỡ các em. Đừng liều lĩnh mang một gánh nặng không cần thiết trong suốt cuộc đời của các em, điều đó sẽ làm cho các em cảm thấy đau khổ. Qua lời thú tội của các em với vị giám trợ và sự hối cải của các em, Chúa sẽ nâng gánh nặng đó ra khỏi tâm hồn của các em xin xem Ê Sai 118. Tại Sao Tôi Cần Phải Hối Cải? Chúa Giê Su Ky Tô đã trả giá cho các tội lỗi của tất cả nhân loại qua sự hy sinh chuộc tội của Ngài. Ngài mời gọi các em phải hối cải và tránh nỗi buồn phiền và đau khổ thêm. “Hãy hối cải … bằng không thì nỗi đau khổ của ngươi sẽ lớn lao vô cùng–lớn lao đến mức nào ngươi đâu biết được, cùng cực ra sao ngươi đâu biết được, phải gánh chịu khổ sở ra sao ngươi đâu biết được. “Vì này, ta, Thượng Đế, đã chịu những nỗi đau khổ ấy cho mọi người, để họ khỏi đau khổ nếu họ chịu hối cải; “Nhưng nếu họ không chịu hối cải thì họ sẽ phải đau khổ như ta đã chịu vậy. … “Vậy nên một lần nữa, ta truyền lệnh cho ngươi phải hối cải, … và rằng ngươi phải thú nhận những tội lỗi của mình, kẻo ngươi phải chịu những hình phạt mà ta đã nói tới” GLGƯ 1915–17, 20. Tôi làm chứng rằng qua nỗi đau khổ của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô đã trả giá cho tội lỗi của các em rồi. Các em có thể được tha thứ nếu các em hối cải. Đừng cố gắng trả giá cho tội lỗi của các em. Không có số lượng đau khổ nào của riêng các em sẽ cứu chuộc các em đâu; chỉ qua Sự Chuộc Tội các em mới nhận được sự tha thứ mà thôi. Cầu xin cho các em sử dụng đức tin nơi Chúa Giê Su Ky Tô và Sự Chuộc Tội của Ngài. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, tôi làm chứng rằng qua sự hối cải, kể cả lời thú tội với vị giám trợ của các em khi cần, thì các em sẽ trở nên trong sạch. Ngoài ra, nhờ ân điển của Đấng Cứu Rỗi—quyền năng làm cho có khả năng của Ngài—các em cũng có thể được củng cố trong khả năng của các em để chống lại cám dỗ trong tương lai. Vì vậy, các em sẽ có cảm giác yên tĩnh trong tâm hồn và hạnh phúc trong cuộc sống này, và các em sẽ thừa hưởng cuộc sống vĩnh cửu trong thế giới mai sau. Người có thương thương tôi nghệ sĩThì đừng có thương như thương hại đờiVà đừng có nghe khi thiên hạ thường dèm pha tôi kiếp xướng caNgười đến đây, đêm đêm phòng tràĐèn màu kết hoa, thương yêu mượt màTôi xin người, nhìn lên sân khấuHãy tin tôi hơn lời caRượu nồng đó người đã say chưaÂn tình này sao không gắn bóĐời là những dòng nước vô tưTa là thuyền sóng đưa xa bờNgười ngồi đó còn có nghe tôiÂn tình đầy vươn lên đắm đuốiNgười đừng trách một kiếp cầm caCon tằm nào mà chẳng vương tơNgười nói đi như tim người nghĩLàm nghề xướng ca tôi mang tội gìHọa là có chăng tôi mang tội đờiLàm cho nhân thế say mêNgười nói đi cho tôi một lờiRằng nghề xướng ca tôi không lạc loàiTôi ơn ngườiPhận tằm tôi muôn kiếp vương tơ cho đời vui...Người có thương thương tôi nghệ sĩThì đừng có thương như thương hại đờiVà đừng có nghe khi thiên hạ thường dèm pha tôi kiếp xướng caNgười đến đây, đêm đêm phòng tràĐèn màu kết hoa, thương yêu mượt màTôi xin người, nhìn lên sân khấuHãy tin tôi hơn lời caRượu nồng đó người đã say chưaÂn tình này sao không gắn bóĐời là những dòng nước vô tưTa là thuyền sóng đưa xa bờNgười ngồi đó còn có nghe tôiÂn tình đầy vươn lên đắm đuốiNgười đừng trách một kiếp cầm caCon tằm nào mà chẳng vương tơNgười nói đi như tim người nghĩLàm nghề xướng ca tôi mang tội gìHọa là có chăng tôi mang tội đờiLàm cho nhân thế say mêNgười nói đi cho tôi một lờiRằng nghề xướng ca tôi không lạc loàiTôi ơn ngườiPhận tằm tôi muôn kiếp vương tơ cho đời vui...Người nói đi cho tôi một lờiRằng nghề xướng ca tôi không lạc loàiTôi ơn ngườiPhận tằm tôi muôn kiếp vương tơ cho đời vui...

người nói đi tôi mang tội gì